Ngày ấy, vào khoảng cuối năm 2001, đã có thâm niên công tác khoảng 5 năm, tôi vào Cục Thuế Nghệ An. Anh Trịnh Thanh Tài - Cục trưởng tiếp đón tôi với lòng nhiệt thành, vẻ hơi lãng tử đầy chất Nghệ. Trong câu chuyện với anh, tôi để ý thấy có một ý rất hay về nghiệp vụ quản lý thuế kinh doanh vận tải tư nhân ở địa phương, nên đề nghị anh nói rõ hơn về đề tài này. Hồi đó, được phân công theo dõi ngành Thuế vài năm, tôi được biết đây là vấn đề khó quản lý thu và Tổng cục Thuế rất trăn trở, đôn đốc các đơn vị địa phương thực hiện… nhưng chưa đạt kết quả.
Câu chuyện giữa chúng tôi trở nên sôi nổi. Anh Tài say sưa nói về việc phát động phong trào ra sao, anh em tranh luận sôi nổi thế nào, các biện pháp đã áp dụng, những ngày đầu các chủ phương tiện vận tải chống đối ra sao… Đến cuối buổi, anh bảo: “Em xem, chiều nay anh còn phải tiếp 2 đoàn của các cục thuế đến tham quan, nghiên cứu cách làm. Có khi anh bố trí em cùng ngồi nghe cán bộ nghiệp vụ báo cáo luôn thể để nắm thêm…”.
Trở về tòa soạn, tôi viết bài đăng báo xong rồi quên luôn. Tôi tiếp tục lao vào các chuyến đi tới những địa phương khác, viết những bài báo khác… Phải nói rằng, hồi đó tôi là loại phóng viên “chăm” đi công tác địa phương. Còn trẻ nên hăng hái lắm, tôi không hề ngại vùng sâu, vùng xa. Có những chuyến công tác miền núi đến nửa tháng, về đến nhà, vợ bảo trông như “người rừng”…
Phải đến hơn một năm sau, một hôm Huyền - cô bạn phóng viên cùng phòng (nay đã chuyển sang Thanh tra Bộ Tài chính) - đi công tác về bảo: “Này anh. Anh phải khao em đi!”. “Khao gì, tại sao anh lại phải khao?”. “Em cho anh xem cái này”- Huyền nói xong đưa tôi một tờ giấy - tờ công văn của Tổng cục Thuế và nói tiếp: “Em vừa đi vào làm việc ở Cục Thuế Hà Tĩnh, chỗ bác Vọng, thấy có tờ công văn này. Đọc thấy hay, em bắt bác ấy phải sao y bản chính để cầm về cho anh đấy…”.
Tờ công văn của Tổng cục Thuế do Phó Tổng cục trưởng Nguyễn Đức Quế ký là một bản photocopy. Phía dưới chữ ký, đóng dấu của Tổng cục Thuế là chữ ký của Phó cục trưởng Trần Đình Quý và dấu đỏ của Cục Thuế Hà Tĩnh xác nhận sao y bản chính. Hóa ra là công văn liên quan đến bài báo của tôi về kinh nghiệm quản lý kinh doanh vận tải tư nhân ở Nghệ An. Công văn có đoạn in nghiêng: “Tổng cục thuế đề nghị các cục thuế nghiên cứu bài viết đăng trên Thời báo Tài chính Việt Nam ngày 24/10/2001 của tác giả Thanh Bình với nhan đề “Đã có cách hóa giải” để các địa phương cùng tham khảo, học tập và rút kinh nghiệm triển khai ở địa phương mình”.
Huyền còn bảo: “Bác Vọng (nguyên Cục trưởng Cục Thuế Hà Tĩnh - PV) nói cứ như trách em. Bác ấy bảo, Hà Tĩnh cũng làm tốt quản lý thu vận tải tư nhân sao không được lên báo, mà Nghệ An lại được lên…”.
Thú thực, đến tận hôm nay tôi cũng không nhớ được thời gian ấy là quãng năm nào, nếu không lần giở lại được tờ công văn. Nhưng kỷ niệm về tờ công văn ấy tôi vẫn còn nhớ như in. Với tôi, tờ công văn ấy còn hơn cả một lời tri ân, hơn cả một lời động viên, khích lệ người phóng viên trong đời làm báo của mình.